bốn chín năm rồi ta mất em✓

Bốn chín năm rồi ta mất Em
Từ mùa Quốc Hận tháng Tư đen
Cộng quân xâm lược từ phương bắc
Chiếm đoạt Em và đổi họ tên

Em khóc sụt sùi dưới đạn bom
Thành đô không điện tối đen ngòm
Tóc Em xõa xuống bờ vai lạnh
Tà áo hoàng hoa rách nát bươm

Hai đứa dìu nhau trong bóng đêm
Qua từng con phố tối không đèn
Đi mà không biết về đâu nữa
Cho đến một giờ chúng bắt Em

Bởi Em người đẹp nhất non sông!
Bởi Em hòn ngọc của trời đông!
Bởi Em giàu có và sung túc!
Khiến chúng sân si nổi lợn lòng

Ôi bọn man di xứ bắc hà!
Giày râu nón cối súng a ka
Vai đeo liềm búa tay cờ máu
Một loài mọi rợ bẻ cành hoa…

Từ đấy đời ta mang vết thương
Lạc loài trôi nổi chốn tha phương
Nhìn về quê cũ lòng đau xé
Thấy dáng Em đang khóc tủi hờn.

https://fdfvn.wordpress.com

Bình luận về bài viết này